Viết vội...

on Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2011
Một ngày nắng vàng
Đã qua đi rồi thời thơ ấu.
Hôm qua
Được dịp cùng mọi người ôn lại tuổi thơ.
Những trò chơi con nít,Đã mất rồi còn đâu?
Ngày hôm qua đã lùi về dĩ vãng.
Ngày hôm nay quá khứ vẫn mang nặng trên vai.
Có lẽ là đường đời sẽ dài hơn hay ta phải mang nặng nhọc này ?
Biết đâu phía trước vẫn có một con đường ?
Biết đâu bên kia dãy núi cao là một cánh đồng vàng ươm những màu sắc hoa lá ?
Nhuộm sáng cuộc đời ta ?
Một ngày qua đi...
Ta đánh mất đi hơn những gì mà 24 tiếng đồng hồ có thể có...
Có nhiều khi khoảnh khắc trong đời qua đi mà ta không kịp níu giữ.
Ôi ! Cho tôi một ngày chỉ mong thời gian ngừng lại...
Viết cho một người...
Viết cho một đời...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét